Một cây vĩ cầm cũ, bị xây xát, trầy trụa đầy mình, ngay cả người điều khiển cuộc đấu giá cũng không muốn tốn nhiều thời gian cho nó.
Ông ơ hờ giơ nó lên với nụ cười nhẹ: “Tôi sẽ được trả bao nhiêu cho cây đàn cũ này, quý vị?” – ông hỏi – “Ai sẽ bắt đầu ra giá nào!?”; “Một đồng? Một đồng rưỡi. Hai đồng!”; “Chỉ 2 đồng thôi sao?”; “Có ai trả 3 đồng không?”
“Ba đồng đi nào!”; “Ba đồng lần thứ nhất…”.
Từ phía cuối phòng, một ông tóc bạc tiến lên cầm lấy đàn, cẩn thận lau bụi cho nó rồi lên dây… Rồi ông trân trọng dạo lên một giai điệu, một tấu khúc trong trẻo, ngọt ngào.
Như thiên thần bỗng cất tiếng hát. Tiếng đàn réo rắt, bay bổng, đậu thẳng vào lòng người…
Nhạc dứt. Một vài tiếng vỗ tay vang lên khiến cả đám đông bừng tỉnh, rào rào vỗ tay theo.
Dù khúc nhạc đã chấm dứt, nhưng nhiều người vẫn dường nấn ná, đợi chờ. Người điều khiển chương trình lên tiếng: “Giờ ta có thể tiếp tục được rồi!”.
Ông giơ cao cây đàn, đùa: “Một nghìn đồng!”. Liền có người ra giá hai nghìn. “Hai nghìn đồng! Ồ! Ai có thể trả hai nghìn rưỡi, nào! Thật hồi hộp, gay cấn quá phải không?”. “Ồ! Ba nghìn!”. “Có người đã đồng ý trả ba nghìn!”.
“Ba nghìn đồng lần thứ nhất!”; “Ba nghìn đồng lần thứ hai!” – “Ô-kê!” – ông ta hét lên. Nhiều người bàng hoàng, tiếc nuối, riêng người chủ cây đàn bật khóc.
“Sao thế nhỉ? Mọi việc diễn ra nhanh quá! Điều gì đã thay đổi giá trị của cây đàn cũ?” – Một người thắc mắc. Và một người khác trả lời: “Đó là nhờ cái chạm tay của một Nghệ sĩ lớn. Ông ta là nhạc sĩ nổi tiếng trong thành phố…”.
Rất nhiều người có cuộc sống lạc điệu, cũ kỹ, nhàm chán; bị tội lỗi cấu xé tan nát, bị khinh chê, bị trả giá rẻ mạt bởi một đám đông thờ ơ… chẳng khác cây vĩ cầm này.
Một cái lẩu thập cẩm, một ly rượu nhạt. Một trò chơi. Và rồi người ấy tiếp tục cuộc hành trình. Anh ta đi lần thứ nhất. Anh ta đi lần thứ hai. Anh ta bước tiếp, và rồi… Game over! Hết lượt chơi, hết mạng, anh ta biến mất, không để lại dấu vết.
Nhưng, một Nhạc sĩ lớn xuất hiện, đánh thức cái hay, cái đẹp bên trong cây đàn cũ, đánh thức cả đám đông ồn ào, vô tâm: “Đây là một cây đàn rất hay nếu quý vị biết dùng!”.
Có thể không bao giờ bạn thấu hiểu hết giá trị của sự biến đổi, trừ khi bản thân bạn được biến đổi bởi cú chạm tay của một Nghệ sĩ lớn.
Đó chính là bàn tay mang dấu đinh của Đức Chúa Jesus. Bàn tay duy nhất có thể biến đổi thể xác lẫn tâm hồn và tâm linh con người.
Ngay giờ phút này, Đức Chúa Jesus Christ đang đợi để xoay chuyển mặt tối của bạn thành ra mặt sáng đẹp đẽ, “Mọi sự cũ đã qua đi, này, mọi sư đều trở nên mới” (2 Corinthians/ II Cô-rinh-tô 5:17).
Vậy, hãy lắng tiếng Chúa gọi bạn: “Bây giờ hãy đến, cho chúng ta biện luận cùng nhau… Dầu tội các ngươi như hồng điều sẽ trở nên trắng như tuyết; dầu đỏ như son cũng trở nên trắng như lông chiên” (Isaiah/Ê-sai 1:18)
—
Myra Brooks
(Tin Lanh Library)